Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2009

Con mèo quái quỷ



John rất ghét con mèo mà vợ anh ta nuôi. Một hôm anh quyệt định sẽ vất nó đi, John cho nó lên xe và lái đi cách nhà hơn 20 dãy phố để nó lại một công viên.

Khi anh về gần đến nhà thì con mèo cũng đang trên đường vào nhà anh.

Ngày hôm sau John quyết định lái xa hơn nữa qua 40 dãy phố và để con mèo lại nhưng cũng như lần trước khi anh lái xe vào gara thì lại trông thấy con mèo đang đủng đỉnh bước vào nhà. John tìm mọi cách đưa con mèo đi ngày càng xa hơn nhưng nó luôn luôn về nhà còn trước cả anh.

Cuối cùng John quyết định lái xe đến một nơi thật xa, quẹo phải rồi rẽ trái, qua cây cầu sau đó thì rẽ phải và rẽ phải tiếp cứ tiếp tục cho đến khi anh đến một nơi mà anh cho là khoảng cách an toàn và bỏ con mèo lại đó.
Nhiều giờ sau, John gọi điện cho cô vợ:

- Jen này, con mèo có đó không em?

- Nó ở nhà đây anh – Cô vợ trả lời – Tại sao anh hỏi vậy?

- Ôi trời, đưa ống nghe cho con mèo quái quỉ đó đi. Anh cần nó chỉ đường về nhà!!! – John tức tối la lên.2681

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2009

Đến bây giờ mới biết



Một bà gọi điện thoại cho luật sư:
- Tôi muốn kiện lão hàng xóm vì ông ta nói tôi giống con hà mã.
- Được rồi, chuyện xảy ra khi nào?
- 7 năm trước đây.
- 7 năm? Tại sao bà phải đợi một thời gian dài như vậy mới kiện ông ta?
- Bởi vì hôm qua tôi dẫn cháu tôi vào vườn thú chơi và lần đầu tiên tôi trông thấy con hà mã.
2353

Con Đường



Khi anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với một người khác em

Hàng cây nay đã lớn lên
Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì đâu
Hai con đường rẽ xa nhau xa hoài

Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu

1491

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

Thư ký mới



Hai ông giám đốc gặp nhau:
- Thần sắc của ông dạo này không được tươi lắm thì phải?
- Ừ, vợ tôi vừa tuyển một thư ký cho tôi.
- Thế hả, trông thế nào, tóc có nhuộm vàng, đỏ như các em bây giờ không?
- Một lão hói đầu mới chết chứ.
1806

Có Khi Nào



Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu

1490

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2009

Chỉ sợ sét của bà



Nhà giàu họ nuôi đầy tớ ở trong nhà, bữa nào ăn cơm, bà chủ cũng xới cho vừa sét ba bát thì thôi. Một hôm, mưa to gió lớn, sấm sét dữ dội. Bà chủ run lập cập, còn anh đầy tớ thì cứ thản nhiên như không. Bà ta thấy vậy, hỏi:


- Mày không sợ sét ư?


Anh đầy tớ đáp:


- Tôi không sợ sét của trời, tôi chỉ sợ sét của bà thôi. Cứ mỗi bữa bà sới cho ba sét cơm, thì tôi đến chết đói mất.

2538

Giá trị của sự nhanh trí



Giá trị của sự nhanh trí


Một vị khách hàng tỏ ra rất bực tức. Chị ta bù lu bù loa trên điện thoại rồi chửi rủa mắng nhiếc hãng nước ngọt đã không áp dụng những quy định vệ sinh khắt khe như quảng cáo.

- Alô, tôi là người tiêu dùng. Tôi đang có trong tay một chai nước giải khát của các ông, trong đó có một con gián. Tôi không thể chịu được nữa. Có lẽ tôi nên kiện ra toà để người tiêu dùng như tôi không còn bị lừa nữa. Mà như vậy, chắc công ty sẽ phá sản.

- Thế hả? Xin chúc mừng quý khách đã trúng giải khuyến mãi đặc biệt của công ty chúng tôi. Phần thưởng của quý khách là một chiếc ôtô 4 chỗ ngồi. Xin quý khách sớm đến nhận quà.
47

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2009

LY HÔN






Suy đi tính lại mãi, Mai Lan mới đi đến quyết định ly hôn với chồng. Từ khi lấy Dương Tiểu Sơn, cô thật khổ vì chồng. Dương Tiểu Sơn quen thói la cà, cờ bạc, đề đóm không chịu làm ăn gì. Cô đã tốn không biết bao nhiêu công sức khuyên nhủ chồng nhưng Dương Tiểu Sơn vẫn chứng nào tật ấy chẳng thèm chú ý gì đến việc lập nghiệp hưng gia.

Lấy chồng đã hơn ba năm mà mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều một mình cô lo liệu. Mới hai mươi bốn tuổi, có chồng cũng như không, chẳng trông mong gì được ở chồng, sức chịu đựng của Mai Lan có hạn nên cô quyết định đem chuyện ly hôn ra nói với chồng. Nào ngờ, chồng cô rất thoải mái trả lời: “Ly thì ly, đi hết đường núi này thì làm gì chẳng có miếu!”.

Thế là hai vợ chồng dắt nhau đến tòa án huyện.

Vào phòng tiếp hồ sơ của tòa án huyện. Dương Tiểu Sơn khúm núm mời trưởng phòng Đỗ một điếu thuốc lá Song Hỉ và nói:

- Thưa trưởng phòng Đỗ! Chúng tôi muốn được ly hôn.

Trưởng phòng Đỗ mệt mỏi nhận tờ đơn, miệng nói luôn:

- Nộp năm trăm đồng!

Mai Lan giật mình khi nghe trưởng phòng Đỗ nói thế. Tất cả vốn liếng của cô chỉ có một trăm năm mươi đồng. Số tiền đó cô phải dành dụm, tằn tiện mãi mới có, mang đi những mong mua một con lợn giống.

Dương Tiểu Sơn gãi đầu, gãi gáy, anh ta thì một xu dính túi cũng không có. Bao thuốc Song Hỉ kia cũng là vừa mua chịu ở cửa hàng bà bác trong làng.

Trưởng phòng Đỗ mặt lạnh lùng nói:

- Đưa đơn thì phải có tiền, không thì thôi. Về đi! Khi nào có tiền thì hẵng đưa đơn, nghe chưa!

Mai Lan nói với chồng:

- Lệ phí này mỗi người chịu một nửa.

Về nhà, Mai Lan lại cặm cụi chở rau lên phố bán. Tằn tiện mãi mới gom đủ hai trăm năm mươi đồng. Dương Tiểu Sơn thì sáng nào cũng dậy sớm vác thuổng đào lươn, bắt chạch.

Gần nửa tháng sau, họ lại dắt nhau lên tòa án. Lúc ấy, trưởng phòng Đỗ vừa đưa xác nhận ly hôn cho một đôi vợ chồng trẻ khác. Thấy vợ chồng Mai Lan, ông ta lạnh lùng hỏi:

- Việc gì?

Mai Lan vội nói:

- Chúng tôi xin ly hôn.

Cô vừa đưa đơn vừa móc túi lấy ra năm trăm đồng đưa lên bàn. Đỗ trưởng phòng thu tiền và đưa cho cô một tờ khai rồi ông ta lại cúi xuống cắm cúi xem cái gì đó.

Đợi mãi không thấy ông ta nói gì, Mai Lan liền giục:

- Thưa trưởng phòng Đỗ việc của chúng tôi...

Trưởng phòng Đỗ lúc đấy mới ngẩng đầu lên nói:

- Các người cho ly hôn là dễ thế nào? Phải để cho người ta xem xét rồi thụ lý chứ!

Hai vợ chồng lại lủi thủi ra khỏi tòa án. Ra đến cổng, họ lại gặp người đàn ông vừa nãy được trưởng phòng Đỗ giao cho tờ xác nhận ly hôn. Nhìn vợ chồng Mai Lan, anh ta đắc ý nói:

- Đúng là ngon ơ! Hôm qua tôi đưa đơn, hôm nay đã có ngay xác nhận ly hôn.

Mai Lan ngạc nhiên hỏi anh ta:

- Thật vậy à?

Anh ta bô bô:

- Rõ là quê một cục chẳng hiểu gì. Việc ly hôn bây giờ mà không ghép vào đơn hai bông “vua hoa sen” thì có mà đến mồng thất cũng không có giấy xác nhận!

Dương Tiểu Sơn hỏi:

- Tức là bốn trăm đồng à?

Về nhà, Mai Lan lại đi bán rau. Dương Tiểu Sơn lại đi bắt lươn, móc chạch đến tối mịt mới lê cái thân dính đầy bùn đất về. Mai Lan lại thấy vui trong lòng. Anh ta đến tiền ly hôn cũng không có.

Lại nửa tháng nữa trôi qua. Hai vợ chồng lại lẳng lặng lên đường. Dương Tiểu Sơn lưng cứ còng xuống, đau ê ẩm không đứng thẳng lên được. Anh ta gầy rộc đi. Chẳng hiểu sao, Mai Lan cứ chân nọ vấp chân kia trên đường đi. Đi được chừng năm dặm, Mai Lan bỗng nói với chồng.

- Chẳng phải chúng ta đã phí phạm mất hơn nghìn đồng rồi à?

Tiểu Sơn nói:

- Biết làm sao được!

Mai Lan nói:

- Số tiền ấy có thể mua được bốn, năm con lợn giống ấy chứ!

Tiểu Sơn im lặng một lát rồi nói:

- Lại mua lợn về nuôi à?

Mai Lan lại nói:

- Mua được đến ba trăm con vịt ấy chứ lỵ!

Tiểu Sơn giục:

- Đi thôi! Đừng thừa lời nói những chuyện vớ vẩn ấy nữa.

Mai Lan nhìn chồng nói:

- Tiểu Sơn! Hay là mình không ly hôn nữa nhé!

Tiểu Sơn ngạc nhiên nhìn vợ rồi nói:

- Thế là mất toi năm trăm đồng. Rõ là tiếc đứt ruột!

Mai Lan nói:

- Mất năm trăm mà thay đổi được con người anh thì cũng đáng.

Dương Tiểu Sơn bỗng nước mắt tràn mặt, nói:

- Mai Lan! Em tha lỗi cho anh, anh thề sẽ không sống như trước nữa.

Hai vợ chồng quay gót trở về, lòng hân hoan vui sướng theo hướng nhà thẳng tiến.

1840

Một hiện tượng, hai nhận xét



Một gia đình nọ đi tắm biển. Thấy thằng con trai 15 tuổi của mình đứng ngây ra ngắm một cô gái đẹp, bà vợ tủm tỉm hích ông chồng rồi nói:
- Con trai mình đã lớn rồi đấy! Không thấy hồi âm, bà ta quay lại thì thấy ông chồng cũng đang bị một bộ bikini khác hớp hồn. Cút một phát rõ mạnh vào sườn lão ta, bà gắt:
- Này! Ông đừng có mà trẻ con như thế!
1705

Tái bút



Tại bưu điện, một cụ bà nhờ một mày râu:

- Cậu làm ơn ghi hộ già địa chỉ này vào tấm bưu thiếp cái.

Mày râu:

- Đây, xong rồi ạ. Còn gì nữa không bà?

Cụ bà ngắm nghía một lát rồi nhẹ nhàng đề nghị:

- Hay là cậu ghi thêm dòng này nữa vào cuối: "Tái bút: Nếu đọc không ra, xin vui lòng thứ lỗi cho người viết địa chỉ này".

Mày râu: (quê một cục).

1140

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2009

Mẹ hiền có râu



Ông bố đưa đứa con bảy tuổi đang học lớp hai vào bênh viện khám răng. Vốn hiếu động nên đi đường thấy cái gì cậu bé cũng hỏi và bắt bố giải thích cho kỳ được. khi đi dọc hành lang phòng khám, đọc được hàng chữ kẻ trên tường, cậu bé quay lại hỏi bố :

- Bố ơi, " Lương y như từ mẫu" là nghĩa gì hả bố ?

- À, thế có nghĩa là tất cả các thầy thuốc ở đây đều là mẹ hiền cả con ạ.

Lúc ấy, một bác sĩ để ria mép đi qua, cậu bé tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi :

- Bố ơi, thế sao mẹ hiền lại có râu hở bố ?

Ông bố : ???1902

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2009

Bí quyết giữ gìn hạnh phúc



Một cặp vợ chồng già tổ chức kỷ niệm 25 năm ngày cưới. Khi được hỏi về bí quyết hạnh phúc, ông cụ nói:

- Chúng tôi thường dành thời gian đi ăn ở nhà hàng 2 lần/tuần. Một bữa ăn dưới ánh nến ngập tràn trong âm nhạc rồi đi dạo dưới ánh trăng. Bà ấy thường đi vào thứ ba còn tôi đi vào các tối thứ sáu.

- !!!
1430

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2009

Hỏi khách qua đường



Một ông thầy bói đi lạc đường, hỏi thăm khách qua đường.

Người ấy bảo :
- Thầy đi bói thì phải biết đường chứ? Thế lúc đi thầy không bói à?
Ông thầy bói đáp :
- Tôi đã bói rồi! Trong quẻ dạy: cứ hỏi khách qua đường thì biết!

388

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2009

Chia đôi điểm



Sau giờ kiểm tra, hai sinh viên nói chuyện với nhau:

- Hôm nay, cô trông thi khó quá, tớ chẳng nhìn được bài cậu tí nào cả.

- ừ, đề bài quá hóc búa, tớ đành để giấy trắng mà.

- Chết tớ rồi, thế thì lần này, tớ với ấy sẽ lại bị chia đôi điểm vì làm bài giống nhau như lần trước cho mà xem.
1559

60 năm ngày cưới



Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà :
- Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé. Cụ bà đồng ý, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem :
"7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé"
6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa huýt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà. 7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h....8h30....9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát :
" sao bà không ra"
Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít :
" má không cho em đi"
1415

Ba lý do



Trong giờ địa lý, thầy hỏi trò:

- Em hãy nói 3 lý do khiến em tin chắc rằng Trái Đất hình tròn.

- Thưa thầy, bố em nói thế, mẹ em nói thế và thầy cũng nói thế.



o O o



Trong giờ học, Minh không tập trung nghe giảng nên khi thầy giáo bắt trả lời, cậu không trả lời được. Thầy véo một tai Minh và hỏi:

- Em mọc ra hai cái tai để dùng vào việc gì?

Minh nhăn nhó:

- Cái tai này đã bị thầy dùng rồi. Còn cái kia sau khi về nhà bố em sẽ dùng ạ!

1150

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2009

Kỳ tích



Tao bỏ hẳn được tật nói chuyện trong lớp.

- Cha, một kỳ tích ! Bằng cách nào vậy?!

- Tao cố gắng ... ngủ. Nếu không ngủ được thì ăn.
1557

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2009

Thể hiện trình độ



Người đến xin việc hỏi anh bồi:
- Cửa hàng này có cần người cực khỏe để đuổi những thực khách quá chén không?
- Cần chứ! Nhưng trình độ của anh tới đâu? Chàng xin việc liền tiến lại bàn đầu, tóm ngay một người đàn ông béo phệ và ném vèo qua cửa sổ.
- Thấy chưa? Ý kiến của anh thế nào?
- Xuất sắc! Đợi ông chủ quán vào sẽ nói chuyện với anh.
- Ông ta đi đâu vậy?
- Vừa bị anh ném ra ngoài.
2377

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

Xài tốn pin lắm!



Một chú bé cùng bố đến bệnh viện thăm cậu em mới sinh. Sau vài phút ngắm nghía đứa nhỏ, nó hỏi:
- Kêu to thế này chắc là tốn pin lắm ba nhỉ?
2437

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2009

Biển gọi



Một mình nơi xứ biển
Lòng chợt thấy nhớ ai
Ước gì em ở lại
Để tình xây hải đài
Biển muôn đời réo gọi
Sao người vẫn mãi xa?
Đến bao giờ mới gặp?
Để tình lên trăng ngà
2913

Cái đinh nhé



Ông Maikơn chọn mua mắc áo, nhưng đi một loạt các cửa tiệm bách hóa vẫn chưa vừa ý, cuối cùng ông đến cửa tiệm treo bảng: "Giá rẻ, phục vụ tận tình".

- Tất nhiên là có, thưa ông - Nhân viên bán hàng đáp ngay khi ông nêu yêu cầu.

- Ở đây có loại móc chỉ có 1 pensơ một cái.

- Còn móc nào rẻ hơn nữa không? Ông Maikơn vẫn cố nài.

- Có ạ, cái đinh - Nhân viên bán hàng mau mắn đáp lời.



o O o


Cách giữ gìn răng

Tại một trung tâm Nha khoa có dán trước cửa một bảng, trên có ghi ba điều răn cho khách hàng:

- Mỗi ngày nên đánh răng 3 lần sau khi ăn.

- Tối thiểu sáu tháng nên đến nha sĩ một lần.

- Không nên chõ miệng vào chuyện người khác.



o O o


Bí quyết giảm cân

- Xin chị cho biết bí quyết của chị để giảm cân thành công chỉ trong bảy ngày?

- À, có gì đâu, chủ yếu là mình có chế độ thực đơn phù hợp. Ngày thứ nhất và thứ hai, mình giảm bớt các món thịt cá. Ngày thứ ba, thứ tư, mình ăn chủ yếu các món rau xanh, trái cây tươi. Ngày thứ năm mình chỉ ăn rau sống, gỏi đu đủ, thêm chút kem lạnh và ốc luộc. Sang ngày thứ sáu, thứ bảy, mình... bị tiêu chảy, và đã giảm được năm ký.1951

Biết Rồi



Sau tiệc cưới, hai vợ chồng lên giường đi ngủ.  Anh chồng hỏi vợ:

    - Ðố em, chữ Hán dán trên tường là chữ gì?


    Cô vợ trả lời: - Chữ Hỷ.


    Anh chồng nói:  - Không phải!


    Cô vợ cười lại nói:


    - Ðúng rồi, không phải chữ Hỷ mà là Nhị Hỷ, Tam Hỷ, Tứ Hỷ chứ gì?


    Anh chồng vẫn lắc đầu.  Cô vợ ôm lấy chồng lại nói:


    - Nếu vậy là chữ Ngũ Hỷ.  Ngủ Hỷ, ngủ đi anh.


    Qua đêm, sáng hôm sau cô vợ ghé vào tai chồng thì thầm:


    - Biết rồi!  Chữ ấy không phải là Nhị Hỷ, Tam Hỷ, Tứ Hỷ, Ngũ Hỷ mà là chữ Sướng Hỷ, đúng không nào?

293

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2009

Đòi Tiền



Một chàng trai tiếp cô bạn gái. Người đẹp tán tụng bài báo của chàng viết thật hấp dẫn, lý luận thật sắc bén, ý nghĩa thật cao kỳ và rất lấy làm khâm phục chàng quá kín đáo, có tài mà giấu không bao giờ nói trước cho bạn bè nghe. Chàng trai nở phồng mũi, nhưng cố tìm lời lẽ nhũn nhặn cho rằng đó mới là bài đầu tay, còn nhiều khuyết điểm, cần phải học hỏi thêm.

Giữa lúc kẻ tung người hứng, có một ông khách đứng tuổi cầm cặp da gõ cửa xin vào gặp nhà báo. Chàng trai mời ngồi, giới thiệu cô bạn và hỏi:

Ông là ai? Đến tìm tôi có việc gì?

Khách trả lời câu hỏi sau:

Tôi đến trước hết để biết mặt một nhà báo có tài.

Nhà báo mỉm cười sung sướng:

Hân hạnh cho tôi quá! Cám ơn ông. Tuy nhiên tôi còn phải tìm tòi và cố gắng thêm nữa.

Nói xong, chàng liếc nhìn cô bạn như ngầm khoe kết quả tốt đẹp của mình gặt hái được.

Ông khách nói:

Tôi không ngờ nhà báo còn trẻ tuổi quá mà có những ý kiến cao kỳ như các bậc lão thành. Tôi xin mạn phép hỏi một câu vì tôi không phải là người trong giới cầm bút. Chẳng hay toà soạn có trả tiền thù lao cho nhà báo không?

Chàng trai vờ nhũn nhặn:

Dạ có. Ông chủ bút mời tôi đến nhờ viết nhiều bài nữa.

Ông khách móc túi lấy một tờ báo cũ và thẻ căn cước để trên bàn, mỉm cười:

Vậy thì nhà báo hãy đưa số tiền ấy cho tôi vì bài báo đó của tôi viết sáu năm trước. Xin nhà báo coi thẻ căn cước để xác nhận tên tôi, và bài đăng trên báo này.


2843

Nguyện Yêu Em Dù Cuộc Sống Hoang Đường



Sống và chết chỉ khác nhau hơi thở
Sao mà sầu ghê gớm quá phân ly
Sống và chết chỉ cách nhau lớp đất
Sao muôn đời chia kẻ ở người đi

Anh vẫn nhớ một lần mơ thấy chết
Nằm khóc ròng thê thảm dưới mồ sâu
Đêm bất tận đầy cô đơn sợ hãi
Và tiếc thương thêm dằng dặc mối sầu

Khi em đến quì bên mồ than khóc
Anh dỗ dành tiếng mất giữa hư không
Còn gì buồn hơn nhìn em đau khổ
Bất lực nằm im tan nát cõi lòng

Anh muốn ngồi dậy chọc em kinh ngạc
Cười nói rằng chỉ giả bộ giỡn chơi
Còn gì vui hơn người chết sống lại
Còn gì quí hơn có nhau trọn đời

Cuối giấc mơ anh sợ mình đã chết
Nên vội vàng rán tỉnh giấc chiêm bao
Không dám ngủ anh thức luôn đến sáng
Nằm ôm em lo sợ chuyện mai sau

Khủng khiếp quá biết bao giờ chết thật
Chỉ chết mơ mà đã lắm bi thương
Anh nâng niu từng phút giây sống sót
Nguyện yêu em dù cuộc sống hoang đường

1512

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2009

Người chồng tinh tế



Risa và Mary là đôi bạn thân. Cả hai đều đã có gia đình nhưng mỗi khi gặp nhau, họ thường phàn nàn rằng chồng của mình không hề cảm thấy may mắn khi được chung sống với những công trình hoàn hảo của thượng đế.

Một buổi sáng đẹp trời, Mary bàn với Risa: "Chúng ta cần phải đi thẩm mỹ viện. Cần phải cho các lão chồng biết được giá trị thực của chúng ta".

Risa cho là phải và cả hai nhất trí sẽ gặp lại nhau vào hôm sau.

Sáng hôm sau, vừa gặp nhau, Risa tỏ vẻ bực tức:

"Lão Peter nhà tớ làm tớ tức điên người! Tớ hỏi xin lão 5.000 bảng để đi thẩm mỹ viện".

"Đoán ra rồi, cái lão keo kiệt ấy không cho cậu chứ gì?"

"Không, lão quá đáng lắm. Lão nhìn tớ từ đầu tới chân rồi rút ví đưa ngay cho tới 20.000 bảng".2603

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2009

Lý do



Hai bợm rượu nói chuyện với nhau:

- Sao ở các nước ả rập lại có luật cấm uống rượu nhỉ?

- Tớ nghĩ đó là vì lý do an toàn. Ta hãy thử tưởng tượng nếu phải bò lê bò càng về, mà ở nhà chờ sẵn ta lại là 4 bà vợ lăm lăm 4 cái chày trong tay thì sẽ ra sao nhỉ?
1560

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2009

Ngay sau xe tôi đây này



Một người thông báo bằng điện thoại cho cảnh sát giao thông rằng trên xa lộ 34, có một chiếc Mercedes 600, biển số 2340 FF đang chạy với vận tốc 240 km/giờ. Viên cảnh sát trực ban ngạc nhiên hỏi:
- Ông đang quan sát đối tượng bằng phương tiện gì mà có các thông số chính xác đến vậy?
- Thì nó đang chạy ngay sau xe tôi đây này!
- !!!
1699

Chữa thẹn



Một cô gái rất thích tiếng tây. Theo lớp học ngoại ngữ buổi tối chừng dăm ba hôm, biết vài tiếng chào hỏi. Ra đường gặp ai cũng "xổ" hàng tràng: "Hế lô", "Ôkê" rồi "Bai bai".


Có chàng trai ở phố bên cạnh, tưởng cô gái nói giỏi ngoại ngữ, muốn làm quen. Chàng bèn nhờ em gái mình chuyển bức thư cho cô gái kia, bức thư ghi bằng tiếng Anh. Nội dung đại khái là: Rất hân hạnh được làm quen và nếu có thể, phiền bạn cho mình mượn cuốn "từ điển Anh Việt".

Cô em gái sang đưa thư, rồi ngồi chờ. Cô gái kia giở thư ra đọc. Chẳng hiểu gì cả, nhưng lại đoán, chàng trai hẹn gặp bèn nói:

- Gay rồi, tối nay chị bận! Em về nói với anh rằng chị hẹn tối mai nhé.

Đứa em gái ngơ ngác:

- Nhưng anh của em muốn phiền chị cho mượn cuốn từ điển cơ mà?

Cô gái thẹn quá nhưng cũng nhanh trí:

- Ừ....thì biết rồi! Nhưng tối mai chị mới ....đi mua.
1587

Thứ Năm, 2 tháng 7, 2009

Mượn phao



Trên bãi biển, chàng trai tiến lại gần một cô gái, hỏi:

- Xin lỗi, cô làm ơn cho tôi mượn cái phao nằm của cô một lát được không?

- Anh nói gì vậy? Đây là chồng tôi mà!

1571

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2009

Nhức đầu vì các bé



Một cậu bé hỏi mẹ:

- Mẹ ơi, nếu con lỡ nuốt chữ T, chữ A, chữ O thì có sao không mẹ?

- Con nói gì mẹ không hiểu?

- Mẹ cứ trả lời đi.

- Không sao.

Lát sau:

- Tèo, con có thấy trái táo mẹ để trên bàn đâu không? À... hay là nó ... Hừm!!!


  - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


Mẹ và bé 2 tuổi ngồi xem chương trình bông hoa nhỏ. Mẹ chỉ vào tivi và nói:

- Lớn lên con cũng lên tivi như các chị ấy cho mẹ xem nhé.

- ( Thoáng buồn) Vào đó rồi làm sao con ra được hả mẹ?
                  - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


Trong giờ học, thầy giáo đang giảng bài: "Những vật gì nhẹ hơn không khí thì có thể bay được".

Tèo liền giơ tay hỏi:

- Thưa thầy, như vậy con chim nhẹ hơn không khí phải không ạ?


             - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


Hai đứa trẻ nói chuyện với nhau:

- Cha tớ góp phần làm cho xã hội trong sạch.

- Cha cậu làm nghề gì? Ông ấy là cảnh sát à?

- Không, ông ấy không phải là cảnh sát.

- Ông ấy là thẩm phán à?

- Không, ông ấy là nhà sản xuất xà bông.

1880

Bài đăng phổ biến